Kinh Nghiệm Học PhD Tại Úc

Bài này chia sẻ kinh nghiệm các anh chị đi trước, vừa để những bạn cùng hoàn cảnh vào chia sẻ nỗi lòng.
Mình mới sang Brisbane một thời gian ngắn để bắt đầu học PhD trong 4 năm, chồng và các con sẽ sang trong thời gian tới. Cũng nâng lên đặt xuống, đọc để học hỏi rất nhiều thứ ở Box Úc từ rất lâu rồi mới đi đến quyết định lớn lao này. Ở VN thì ai cũng bảo sẽ vất vả thời gian đầu, còn thì quyết định như thế là đúng đắn rồi, đưa được con cái sang môi trường học tập lý tưởng, bố mẹ chấp nhận hy sinh vất vả cũng đáng lắm, không phải ai cũng kiếm được học bổng như thế mà đi đâu… Nói chung là mình cũng có tí tâm trạng lâng lâng vì xuất ngoại được, nhưng kèm với đó là một mớ những nỗi lo, trong đó lo lắng nhất của mình là những conflicts nào sẽ xảy ra khi vợ đi học còn chồng sang Úc theo để làm việc chân tay.
Nhà mình thì công tác tư tưởng đã làm rất chặt chẽ, chồng mình là người rất chịu khó, xuất xứ nông thôn nên việc gì cũng biết làm và ko ngại việc. Tuy nhiên phải bỏ công việc tạm ổn ở nhà (kinh doanh nhỏ, phân phối 1 số mặt hàng) để xác định sang đây sẽ đi làm việc chân tay, theo mình cũng rất khó khăn đối với anh ấy. Chồng mình thì về lý thuyết xác định rất rõ ràng là vì con nên việc gì anh cũng làm được, mình thì ko dám tự khen nhưng trong 10 năm cưới nhau mình không gây ra mâu thuẫn gì về trình độ bằng cấp với chồng cả (mình có bằng Thạc sỹ ở nước ngoài, làm việc ở cơ quan Bộ còn chồng mình thì có bằng đại học kinh tế tai chức và đi làm sales 1 thời gian rồi mở công ty kinh doanh nhỏ, cũng ko có thành công lắm). Bọn mình định hướng từ đầu là chắc chắn chồng mình sẽ phải làm việc chân tay (tiếng anh của anh ấy gần như bằng không), nhiều lúc mình nghĩ thấy hoảng sợ vì không biết a ấy có chịu đựng được không, vất vả là 1 chuyện nhưng quan trọng hơn là tinh thần. Học bổng của mình thì cũng co kéo tạm ổn cho gia đình 4 người (2 cháu đi học Primary nên free), vì vậy mình cũng động viên chồng là ko cần phải làm việc vất vả quá, nhưng a ấy thì ko chịu, nói là ko thể ở nhà chơi được, cứ để a ấy đi làm. Mình thấy nếu các mẹ đi theo chồng thì dễ hơn, chứ các anh đi làm dependant của vợ cứ thấy tội thế nào đó.
Các anh chị và các bạn có thể chia sẻ gì với mình không? Mình cứ càng nghĩ càng thấy lo lắng, biết là không thể cứ ngồi không mà lo được, rồi lựa theo tình huống mà điều chỉnh nhưng tâm trạng quả thật bất an…mong mọi người hiểu mình! Cám ơn mọi người nhiều!
Chào chị, em cũng đang là du học sinh ở Úc đây, em ở Úc cũng được 4 năm rồi đang cố gắng xin thường trú nhân. Em có một số ý kiến thế này nhưng còn tùy chị quyết định.
Về việc chị mang bé qua đây học, ai cũng hiểu là nền giáo dục Úc sẽ rất tốt cho bé và cha mẹ nào cũng muốn con mình có cơ hội để tiếp nhận nền giáo dục này, tuy nhiên vẫn có khó khăn mà em thấy ít ai để ý đến đó là ngôn ngữ. Em biết một số gia đình bên này cũng có hoàn cảnh giống chị là mẹ đi học, bố đi làm rồi con cũng được đi học, thời gian cũng chừng 3-4 năm; bé sẽ rất bỡ ngỡ với ngôn ngữ mới, 4 năm chưa đủ để bé thông thạo 1 ngôn ngữ mới để sau đó tiếp thu kiến thức, bố thì đi làm cả ngày, mẹ cũng phải đi học, thời gian bé tiếp xúc với tiếng mẹ đẻ cũng ít hơn, nên đa số các bé rơi vào tình trạng gọi là ‘loạn ngôn ngữ’. Từ đó bé ít nói hơn (và thậm chí không biết diễn đạt ý mình muốn gì) vì tiếng Việt chưa đủ chuẩn mà tiếng Anh thì chưa tới. Nếu sau 4 năm bé về Việt nam thì bé sẽ tiếp xúc với tiếng Việt nhiều hơn nhưng lúc đó ngôn ngữ tiếng Việt sẽ phát triển chậm hơn những bé đồng trang lứa khác vì bé có thời gian ngắt quãng.
Còn việc ông xã chị qua bên này, cũng tốt thôi vì có vợ có chồng, nhưng em xin nêu 1 ý kiến thế này. Mỗi năm kinh tế và xã hội nước mình phát triển và thay đổi rất nhanh, liệu rằng sau 4 năm trở về anh có nắm bắt kịp thị trường không hay sẽ mất thêm một thời gian để cập nhật thông tin cũng như kiến thức lại.
Tóm lại, em thấy quyết định nào cũng có mặt tích cực mà mặt cần suy nghĩ thêm. Chúc chị gặp nhiều may mắn
– Ax bạn sang, sẽ thấy rằng chuyện đi làm “tay chân” ở đây cũng chính là 1 chuyến du học để học về tư duy kinh doanh và nhiều điều quan trọng khác cho việc mở business riêng tiếp sau này, chưa kể là sẽ tranh thủ improve được phần English giao tiếp. Mình thấy rằng mỗi môi trường mình trải qua đều dạy mình ít nhất 1 điều gì đó giúp ích cho hiện tại và tương lai của mình.
– Nếu nghĩ là sang đây đi cày vài năm để tích lũy vốn liếng cho việc làm ăn sau này, đây lại trở thành là cơ hội tốt đấy chứ?
– Với các bé, có 2 điều rất quan trọng:
+ English của bé sẽ vững vàng về pronunciation, accent cũng hay hơn.
+ Nhân cách và phong cách sống- điều mà môi trường giáo dục Vn không hề giúp gì. Bé tự tin, biết suy nghĩ độc lập, biết giải quyết xung đột/thương lượng và tôn trọng sự khác biệt. Đây là kỹ năng cơ bản để trở thành công dân quốc tế.
Tiếng Việt của bé sẽ chậm lại, nhưng chỉ ảnh hưởng tới chuyện chậm hòa nhập trở lại vn, chứ về lâu dài mình nghĩ là vẫn không sao hết – nếu ba mẹ vẫn duy trì update tiếng việt cho bé.